Một số quan sát về bách hại Giáo Hội Công Giáo tại Việt Nam.

LM Trần Công Nghị đã trình bày về những khó khăn về tình trạng thiếu tự do tôn giáo tại Việt Nam như việc bổ nhiệm các Giám mục cho các giáo phận, điền hình là TGP Saigon và Phan Thiết sau mấy năm vẫn chưa có Giám mục chính tòa; việc thuyên chuyển các linh mục trong các giáo phận hãy còn khó khăn; Giáo Hội Công Giáo chưa được phép mở các trường học, viện bác ái, và các bệnh viện để giúp đỡ người nghèo như sứ mạng của Giáo hội. Các linh mục và các nhà hoạt động nhân quyền Công Giáo bị bắt bớ và làm khó dễ; ở các vùng xa như ở giáo phận Hưng Hóa các linh mục làm lễ ở các cộng đoàn hẻo lánh hay tại tư gia bị cấm cản và bị truy tố… Chính quyền CSVN gây ra rất nhiều những khó khăn trong việc mục vụ của Giáo Hội Công Giáo, không thể trong mấy phút trình bày hết các trường hợp, nhưng xin đan cử những hoàn cảnh và những sự kiện như sau:

Bản chất là Cộng sản, chính phủ Việt Nam hành động chống lại tất cả các tôn giáo, bao gồm Phật giáo, Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Phật giáo Hòa Hảo và Hồi giáo. Điều này bắt đầu bằng sự quấy rối của các nhân viên chính quyền đối với người có đạo, sau đó tín hữu có thể bị giam giữ hoặc trục xuất khỏi nhà, làng hoặc thậm chí cả đất nước của mình.

Chúng ta đã từng biết tất cả các chính phủ Cộng sản, chính quyền tìm cách kiểm soát tất cả các Giáo hội và các Tổ chức tôn giáo. Chừng nào Giáo hội được tổ chức dưới sự kiểm soát của Ủy Ban Tôn giáo do chính phủ kiểm soát (Giáo hội Quốc doanh) và do đó chính phủ điều động đằng sau, thì họ sẽ được để yên, ngoại trừ họ tiếp tục kiểm soát những gì được rao giảng. Tuy nhiên, các nhóm tôn giáo độc lập chịu áp lực nghiêm trọng từ chính phủ, đặc biệt là các nhà lãnh đạo tôn giáo của họ.

“Người Công Giáo chỉ chiếm có 7 phần trăm dân số Việt Nam, nhưng đóng một vai trò lớn trong phong trào bất đồng chính kiến tại quốc gia (Việt Nam). Đổi lại, các nhà thờ bị phá hủy, các linh mục bị bắt giữ và tôn giáo bôi nhọ”, giáo sư Bennett Murray nói trong bài viết của ông có tựa đề là “Công Giáo Việt Nam: vượt lên Trung Quốc, và tất cả chế độ Cộng sản khác” đã xuất bản vào ngày 18 tháng 8 năm 2018 bởi “This Week in Asia”.

1. Những cuộc Biểu tình chống Chính quyền Cộng sản Việt Nam.

Cha Anton Lê Ngọc Thanh, một linh mục thuộc Dòng Chúa Cứu Thế ở Sài Gòn là một trong những người từng lên tiếng phản đối chính quyền Cộng sản. Ngài đã bị bắt 10 lần, bị cấm rời khỏi đất nước và năm ngoái (2018) đã tổ chức một cuộc biểu tình khiêu khích không chỉ tôn vinh các cựu chiến binh của Nước Cộng hòa miền Nam Việt Nam bị thất thủ năm 1975, mà còn nêu lá Cờ vàng ba sọc đỏ - một hành động đã từng bị Cộng sản bắt các nhà hoạt động khác vào tù.

Tuy nhiên, như cha Thanh đã từng nhận định rằng, là người Công Giáo ở một quốc gia cộng sản thì chắc chắn bị liên quan tới bị chịu đau khổ - và đau khổ rất nhiều. Là một người Công Giáo có những hoạt động chống chính quyền, cha Thanh không đơn độc một mình, mà có nhiều người Công Giáo khác nữa.

Phong trào bất đồng chính kiến trên toàn quốc bao gồm một số nhà hoạt động nổi danh của Việt Nam, bao gồm cả blogger từng bị giam cầm như Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, còn được gọi là Mẹ Nấm (cô đã được thả khỏi tù và bị trục xuất đến Hoa Kỳ vào năm ngoái, hiện đang sống ở Texas) và Nguyễn Văn Đài, người sáng lập Phong trào Anh em vì Dân chủ đã đi lưu vong ở Đức vào tháng 6 năm 2018 sau khi ra tù.

Người Công Giáo đã đóng một vai trò nổi bật trong các cuộc biểu tình sau vụ nhà máy hóa chất Formosa của Trung Hoa ở Hà Tĩnh lan trần chất độc ra môi trường. Nhiều người Công Giáo tham gia các cuộc biểu tình kêu gọi bồi thường cho ngư dân bị ảnh hưởng bởi sự cố tràn hóa chất và sau đó chính quyền đã dàn dựng các cuộc tấn công trả đũa đối với người biểu tình.

Nhiều người biểu tình chống lại Formosa thuộc các giáo xứ của giáo phận Vinh đã bị bắt giam trong các nhà tù. Cha Đặng Hữu Nam là một trong những người tích cực tham gia với giáo dân để kiện Formosa và hỗ trợ họ khắc phục hậu quả của Formosa đã bị chính quyền bắt giữ nhiều lần.

Những người Công Giáo bị bắt đã phải ra tòa và không được tòa xử công bằng. Một ví dụ điển hình là nhiều người viết blog Công Giáo về vụ này cũng bị kết án tù. Khi họ cố gắng đòi công lý, chính quyền đã đàn áp họ.

Họ đã phải chịu các chiến dịch bôi nhọ trên các phương tiện truyền thông địa phương và bị buộc tội là hoạt động gây rối và chống chính phủ. Các nhà thờ bị theo dõi chặt chẽ và đôi khi các cuộc họp ở giáo xứ bị cản trở hoặc bị quấy phá xáo trộn do các nhóm côn đồ mà chính quyền địa phương gửi tới.

Thêm dầu vào ngọn lửa chống Formosa vốn dĩ là người Việt Nam nói chung vẫn có sẵn nghi ngờ sâu sắc chống Trung Quốc. Tỏ chức Open Door International nhận xét rằng: “Ở một quốc gia nơi mọi thành phố đều có những con đường được đặt theo tên của các chiến binh được phong thần là anh hùng dân tộc chống lại sự bành trướng của Trung Quốc, thì nỗi lo về tham vọng của Bắc Kinh phô diễn ra một cách sâu xa, và người Công Giáo Việt Nam cũng không ngoại lệ. Thật vậy, những người bất đồng chính kiến Công Giáo Việt Nam có thái độ khinh miệt đặc biệt đối với Trung Quốc, nơi mà luật pháp về thực hành tôn giáo còn hạn chế hơn nhiều. Thái độ của họ có vẻ mâu thuẫn với đường lối chính thức của chính quyền rằng các mối quan hệ là thân mật giữa hai nhà nước Cộng sản.”

Không giống như ở Trung Quốc, nơi Hội Công Giáo Yêu Nước được hợp pháp duy nhất bác bỏ quyền lực của Vatican, chính phủ Việt Nam cho phép Giáo hội được hiệp thông trọn vẹn với Tòa thánh.

Mặc dù vậy, nhà nước độc đảng Việt Nam vẫn nghi ngờ về bất kỳ cấu trúc quyền lực thay thế nào, Ông Phil Robertson, phó giám đốc châu Á tại Tổ chức Theo dõi Nhân quyền có trụ sở tại New York nói như sau: “Những gì những người cai trị ở Hà Nội không thích là bất kỳ phong trào có tổ chức nào với sự hậu thuẫn của một tổ chức có nguồn lực và khả năng huy động mọi người. Giáo Hội Công Giáo ở Việt Nam có cả hai điều đó.”

2. Luật tín ngưỡng và tôn giáo 2016 như một công cụ để đàn áp các quyền dân sự và tự do tôn giáo.

Luật Tín ngưỡng và Tôn giáo Việt Nam, được Quốc hội thông qua năm 2016, đảm bảo quyền của người dân thực hành tín ngưỡng được chính phủ công nhận, với điều kiện là các tổ chức tôn giáo báo cáo hoạt động của họ với chính phủ.

Luật Tín ngưỡng và Tôn giáo 2016 này có hiệu lực từ đầu từ tháng Giêng năm 2018. Tuy nhiên, Hội đồng Giám mục Việt Nam đã gửi thư cho Quốc hội để nêu ra những hạn chế trong luật này. Trong đó, điểm phản đối nhất là việc các tôn giáo phải đăng ký với Nhà nước và nếu được phép, họ mới có thể hoạt động; và các luật liên quan đến quyền sở hữu đất đai và tài sản còn rất nhiều bất cập.

Các nhà lãnh đạo tôn giáo Việt Nam bày tỏ lo ngại rằng theo luật tôn giáo mới, các tổ chức tôn giáo phải đăng ký với nhà nước, cũng như báo cáo các hoạt động tôn giáo của họ với nhà nước. Ngoài ra, luật pháp cho biết các hoạt động tôn giáo sẽ bị cấm nếu các hoạt động đó gây tổn hại đến an ninh quốc gia.

Không có gì ngạc nhiên khi "Luật tôn giáo và tín ngưỡng" mới không mang lại bất kỳ thay đổi tích cực hữu hình nào. Dân quyền và tự do tôn giáo vẫn gặp khó khăn và các Kitô hữu vẫn cảm thấy sự áp bức của Cộng sản còn nặng nề trong thời điểm hiện tại.

Trên thực tế, nhiều giáo xứ ở Hà Nội và Sài Gòn đã tổ chức cầu nguyện cho công lý và hòa bình, được chính quyền Hà Nội cho rằng đó là hạt giống sinh ra bất đồng chính kiến và tố cáo chế độ, và các linh mục quản xứ bị các quan chức chính phủ quấy rối.

Vào ngày 30 tháng 10 năm 2017, hai linh mục tại Giáo phận Vinh đã bị mời đến làm việc với Ủy ban Nhân dân Xã Diên Mỹ, Huyện Diên Châu, Tỉnh Nghệ An. Họ bị vu khống, đe dọa bởi những người tự xưng là Hiệp hội Cờ Đỏ. Chính quyền sau đó nói với họ đây là một nhóm tự phát trong quần chúng.

Trước đó, vào tháng 9 năm 2017, một số thành viên của Hội Cờ Đỏ đã đến một giáo xứ ở Đồng Nai, mang theo vũ khí, đe dọa Cha Nguyễn Duy Tân ở đó, trích dẫn lý do rằng anh ta sử dụng trang Facebook của mình để kêu gọi một cuộc trưng cầu dân ý về các vấn đề xã hội.

Sau đó, vào ngày 29 tháng 10 năm 2018, tại xã Sơn Hải, tỉnh Nghệ An, đã có một cuộc họp của hơn 1.000 thành viên của Hiệp hội Cờ Đỏ ở Hà Nội và Nghệ An. Hiệp hội Cờ Đỏ không phải là một nhóm quần chúng tự phát mà được lãnh đạo bởi chính phủ đằng sau nó.

Các cáo buộc liên quan đến một sự việc xẩy ra vào ngày 22 tháng 5 năm 2018 khi các sĩ quan cảnh sát mặc thường phục đến và tìm kiếm người Công Giáo tham dự thánh lễ tại một nhà thờ ở Nghi Phương, phía nam Hà Nội. Hai thanh niên ông Nguyễn và ông Ngô đã bị bắt vào tháng sau, mặc dù lý do chính xác cho việc này không rõ ràng.

Vào ngày 8 tháng 9, Liên Hiệp Truyền thông Công Giáo Việt Nam đã đưa ra một tuyên bố lên án vai trò của chính phủ trong việc cảnh sát và công an đàn áp gay gắt các người bất đồng chính kiến.

Tuyên bố của Liên Hiệp Truyền thông Công Giáo cũng nhận định như sau: Luật Tín ngưỡng và Tôn giáo 2016 của Việt Nam đã trở thành một phương tiện hữu hiệu để chính quyền sử dụng bất cứ khi nào họ muốn đàn áp người dân của mình.

3. Chính quyền địa phương chiếm đất của Công Giáo cách bất hợp pháp.

Vấn đề giấy phép xây dựng nhà thờ được chính quyền xử lý theo cách rất hạn chế. Việc chiếm đất của Giáo hội do chính quyền cũng tiếp tục là những điểm căng thẳng. Đặc biệt là Giáo Hội Công Giáo phải đối mặt với các vấn đề trong việc giữ quyền sở hữu tài sản của mình.

Một số sự kiện đã xảy ra tại Nhà Dòng Thiên Ân (Huế), Giáo xứ Lộc Hưng (Sài Gòn) vào tháng 5 và tháng 7 năm 2018 là những bằng chứng cụ thể. Giáo Hội Công Giáo sở hữu nhiều mảnh đất rộng lớn (nhà thờ, trường học và bệnh viện), đặc biệt là ở các thành phố lớn, và đã từng xẩy ra các cuộc đụng độ lớn, khi các nhà chức trách địa phương nhiều lần cố gắng chiếm lấy các tài sản này, nói là vì mục đích phát triển.

Tỉ dụ như Dòng Saint Paul ở Hà Nội, Tu viện Thiên Ân ở Huế và Nhà thờ Công Giáo Thủ Thiêm và Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm đã bị tấn công và chịu áp lực phải chấp nhận rời bỏ và đất đai của họ bị chiếm đoạt, một phần thông qua bàn tay của những tên côn đồ được chính phủ thuê đến đập phá.

Bằng chứng rõ ràng về việc lấy đất như vậy là vườn rau Lộc Hưng. Vào ngày 8 tháng 1 năm 2019, một vụ cưỡng chế đối với cư dân của vườn rau Lộc Hưng, một khu đất Tòa TGM Saigon dành cho dân cư Công Giáo di cư nằm ở giữa thành phố Hồ Chí Minh. Hàng trăm cư dân, nhiều người trong số họ là các nhà hoạt động chính trị, đột nhiên thấy mình vô gia cư, không được bồi thường cho phần đất bị mất cũng như lợi ích của một chương trình tái định cư. Họ đã trở thành Dân Oan, hay Nạn nhân của sự bất công, một thuật ngữ mà những người có đất bị tịch thu với rất ít hoặc không có khoản bồi thường nào cả.

Vườn rau Lộc Hưng là một khu vực rộng sáu ha thuộc Tổng giáo phận Sài Gòn. Khu vực đó đã có tranh chấp giữa chính quyền địa phương và các hộ gia đình trong gần hai mươi năm. Các cư dân Công Giáo đã sống yên bình ở đó kể từ khi di cư vào miền Nam sau khi Hiệp định Genève năm 1954 chia cắt đất nước, và việc sử dụng đất của họ không liên quan đến bất kỳ tranh chấp nào. Cơ sở pháp lý của hành động Chính phủ là không rõ ràng, vì một quyết định thu hồi đất, về mặt pháp lý chưa bao giờ được ban hành cho dân Lộc Hưng, trước khi có thể buộc phải trục xuất.

Sáng sớm ngày 8/1/2019, nhà chức trách tiếp tục phá hủy nhiều ngôi nhà. Việc trục xuất bắt buộc lúc 5:50 sáng với chính quyền huy động lực lượng để cô lập Lộc Hưng. Khi người dân đang cầu nguyện trước bức tượng Đức Mẹ, cảnh sát bật loa, gây rối tiếng ồn, và phong tỏa khu vực.

Lúc 6 giờ sáng, cảnh sát đã bắt giữ Cao Hà, khi anh ta gọi cấp cứu. Vợ ông cũng bị bắt vào khoảng 9 giờ sáng trước khi cảnh sát phá hủy ngôi nhà của họ. Mười là một trong những người lãnh đạo của cư dân Lộc Hưng, đại diện cho cộng đồng trong các cuộc đàm phán với chính quyền trong 20 năm qua.

Các cựu chiến binh già và tàn tật của Việt Nam Cộng hòa cũ cũng là nạn nhân trực tiếp của việc trục xuất này, vì họ đang sống trong vườn Lộc Hưng và dựa vào chương trình trợ giúp của Các Cha Dòng Chúa Cứu thế.

Nhà chức trách cũng phá hủy nhà của cựu tù nhân chính trị Phạm Thanh Phòng và Huỳnh Anh Từ. Thực tế, vườn rau Lộc Hưng là nhà, vĩnh viễn hoặc tạm thời, cho nhiều nhà hoạt động chính trị. Ngoài 2 gia đình nêu trên, gia đình Phạm Đoàn Trang cũng đang sống trong khu vực vào thời điểm bị trục xuất, và nhiều nhà hoạt động chính trị khác. Một số nhà hoạt động nghĩ rằng đây có thể là một lý do tại sao khu vực này trở thành mục tiêu cấp bách cho việc chiếm giữ đất của chính phủ.

Việc cưỡng chế trên đây trong những ngày đầu tiên của năm 2019 là sự tiếp diễn của xu hướng chiếm giữ đất bất hợp pháp ở một quốc gia độc đảng, nơi không có cách nào mà các nạn nhân có thể kêu cứu, vì toàn bộ máy nhà nước và hệ thống tư pháp được kiểm soát bởi lực lượng chính trị duy nhất - Đảng Cộng sản Việt Nam. Trên thực tế, nhiều nạn nhân của sự bất công và các nhà hoạt động vì quyền đất đai đã trở thành các nhà hoạt động chính trị, vì họ nhận ra rằng nguyên nhân sâu xa không chỉ là hệ thống pháp luật, mà là hệ thống chính trị tạo ra các luật và chính sách đó.

4. Đàn áp tôn giáo ở vùng cao nguyên và vùng nông thôn xa xôi.

Công Giáo và đặc biệt nhiều Cộng đồng Thiên Chúa Giáo ở Việt Nam ở vùng làng mạc xa hay người dân thiểu số chịu đựng cả hai hình thức bách hại Kitô giáo do nhà cầm quyền và còn bị coi là bộ lạc. Kitô hữu bị coi kẻ phản bội bản sắc văn hóa của họ, các nhà lãnh đạo ở làng loại trừ Kitô hữu ra khỏi cộng đồng.

Nhiều nhà thờ Công Giáo đã bị tấn công trong khi tập trung để cầu nguyện tại nhà của họ tại nhiều giáo xứ trong Giáo phận Hưng Hóa.

Cha Peter Lê Quốc Hưng, người đứng đầu Văn phòng Giáo phận Hưng Hóa, vào ngày 10 tháng 8 năm 2017 đã đến thăm cộng đồng Công Giáo tại huyện Mường Khương thuộc tỉnh miền núi Lào Cai. Người Công Giáo địa phương ở đó bày tỏ mối quan tâm sâu sắc của họ đối với chính quyền địa phương và cảnh sát đã tấn công và giải tán họ một cách tàn nhẫn trong khi họ đang cầu nguyện tại nhà của Trần Thị Trâm, một phụ nữ Công Giáo.

Nhà chức trách đã đột nhập vào nhà, đánh các chủ nhà, la hét người tham dự và dùng loa phóng thanh để ra lệnh cho họ phải giải tán. Những cuộc tấn công bạo lực đối với người Công Giáo đã diễn ra ba lần tại nhà của Trâm vào ngày 28 tháng 5, ngày 12 và 19 tháng 6 năm 2017.

Người Công Giáo cho biết chính quyền địa phương cũng đe dọa gây ra vấn đề cho công việc và sinh kế của họ.

Đầu tháng 7 năm 2017, Đức cha phụ tá Alfonse Nguyễn Hữu Long của Hưng Hòa cũng đến thăm và an ủi Trâm và gia đình cô.

Giáo phận đã kiến nghị với chính quyền quận, yêu cầu một lời giải thích về các cuộc tấn công vào người Công Giáo địa phương nhưng không nhận được phản hồi.

Chính phủ Cộng sản giám sát các hoạt động của Công Giáo và gây áp lực cao, đặc biệt là đối với các dân tộc thiểu số (nhiều người theo đạo Tin lành) sống ở các vùng nông thôn miền trung và miền bắc Việt Nam.

Trẻ em Kitô giáo bị phân biệt đối xử trong trường học; nhu cầu y tế của họ cũng thường bị bỏ quên. Một số thậm chí không được phép đi học.

Khi sinh viên bộ lạc ở vùng cao nguyên miền Trung cải đạo sang Thiên Chúa Giáo, hiệu trưởng trường học của họ đe dọa họ bị trục xuất. Các giáo viên cũng cố gắng làm nản lòng các sinh viên Kitô giáo, nói rằng không ai sẽ thuê họ vì vậy sẽ tốt hơn nếu từ bỏ đức tin của họ hoàn toàn.

Việc xuất bản và phân phối các tài liệu Kitô giáo đôi khi được phép, nhưng bị hạn chế cao. Bất kỳ tài liệu bất hợp pháp đều bị cảnh sát tịch thu. Cũng rất khó để xin phép thiết lập các khóa đào tạo.

Việc di chuyển của các nhà lãnh đạo Kitô giáo bị theo dõi và việc tiếp xúc của họ với các làng ở miền Bắc và miền trung Việt Nam bị hạn chế. Các phương tiện truyền thông của chính phủ về Kitô hữu luôn là thiên vị và nói xấu chống lại họ là thường xuyên. Chẳng hạn, Kitô hữu được miêu tả như một công cụ để khôi phục chế độ thực dân. Thủ phạm chống lại Kitô hữu gần như không bao giờ bị đưa ra xét xử, thực sự chính quyền địa phương thường thuê những kẻ côn đồ vì hành vi bạo lực chống lại Kitô hữu.

LM John Trần Công Nghị

In English:

Some observations about Persecutions of the Catholic Church in Vietnam.

Being Communist, the government of Vietnam acts against all religions, including Buddhists, Protestants, Cao Dai, Hoa Hao Buddhists and Muslims. This starts with harassment and may end up in detention or expulsion from their homes, villages or even the country.

As is well known from all Communist governments, the authorities seek to keep all religious groups under control. As long as they are organized under government-controlled councils and thus meet with the government's knowledge, the latter will leave them alone, except for controlling what is preached. Independent groups, however, come under serious pressure from the government, especially their leaders.

“Catholics make up just 7 per cent of Vietnam’s population, but play an outsize role in the nation’s underground dissident movement. In return, churches are demolished, priests arrested and the religion smeared” Bennett Murray said in his article titled “Vietnam’s Catholics: cross with China, and all communists” published on 18 Aug, 2018 by This Week in Asia.

1.Catholic protestors and demonstrations against Vietnamese Communist Government

Father Anton Lê Ngọc Thanh, a priest at the Congregation of the Most Holy Redeemer in Saigon is one of those protestors against the Communist government. He has been arrested 10 times, is banned from leaving the country and last year hosted a provocative rally that not only honored veterans of the defeated South Vietnamese Republic, but displayed its three-striped yellow flag – an act that has landed other activists lengthy prison terms.

Yet, as Father Thanh points out, being Catholic in a communist country involves suffering – plenty of it. As a politically active Catholic, Father Thanh is far from alone.

The nation’s underground dissident movement include some of the country’s most recognizable activists, including the imprisoned environmentalist blogger Nguyen Ngoc Như Quỳnh, also known as Mẹ Nấm (was released and expelled to USA last year, presently lives in Texas), and Nguyễn Văn Đài, the founder of the Brotherhood for Democracy movement who went into exile in Germany in June, 2018 after being released from prison.

Catholics played a prominent part in demonstrations that followed the 2016 chemical spill at the Formosa Ha Tinh Steel plant, which called for greater compensation for fishermen affected by the spill, and retaliatory attacks against them have been common.

Many protesters against Formosa in the parishes of the diocese of Vinh have been put in prisons. Father Đặng Hữu Nam was one of the people who actively joined the parishioners to sue Formosa and support them to overcome the consequences of Formosa that had been arrested many times by the government.

Those Catholics arrested who have had to go to court have not received a fair trial. An example of this is the stream of Catholic bloggers being given prison sentences. When they tried to get justice, authorities clamped down on them.

They have been subjected to smear-campaigns in the local media and accused of disruptive and anti-government activities as well. Churches are closely monitored and occasionally meetings are hindered or disturbed.

Further fueling the fire was Vietnam’s deeply embedded anti-Chinese sentiment. Open Door International observed that: “In a country where every city has streets named after ancient warriors canonized as heroes for resisting Chinese expansion, fears of Beijing’s regional ambitions run deep, and Catholics are no exception. Indeed, Vietnam’s Catholic dissidents hold a particular disdain for China, where laws surrounding the practice of religion are far more constrictive. Their attitudes appear to be at odds with the official line that relations are cordial between the church and Vietnam’s Communist Party”.

Unlike in China, where the only legal Catholic Association rejects the authority of the Vatican, the Vietnamese government allows the church to be in full communion with the Holy See.

Even so, the single party state is suspicious of any alternative power structures, says Phil Robertson, deputy Asia director at the New York-based Human Rights Watch. “What the rulers in Hanoi don’t like is any organized movement with the backing of an organization with the resources and ability to mobilize people,” he says. “The Catholic Church in Vietnam has both of those things.”

2. The Law on Belief and Religion 2016 as an instrument to suppress civil rights and religious freedom

Vietnam’s Law on Belief and Religion, passed in 2016 by the National Assembly, guarantees the right of the people to practice faiths recognized by the government, provided the religious organizations report their activities to the government.

This Law on Belief and Religion 2016 took effect from the beginning of 2018. However, the Vietnam Bishops' Conference has sent a letter to the National Assembly to raise the limitations in this law. In it, the most objectionable points are that religions must register with the State and if allowed, they can operate; and the laws regarding the ownership of the land and properties.

Vietnamese religious leaders expressed concern that according to the new religious law, religious organizations must register with the state, as well as report their religious activities to the state. In addition, the law says religious activities will be banned if such activities harm national security.

It is no surprise that the new "Law on Religion and Belief" does not bring any tangible positive change. Civil rights and freedom of religion will remain elusive and Communist oppression will be heavily felt by Christians for the time being.

In effect, many parishes in Hanoi and Saigon have organized prayers for justice and peace, which has been described by the Hanoi government as a seed of dissent and denouncement of the regime, and their pastors harassed by government officials.

On October 30, 2017, two priests in Vinh Diocese came to work with the People's Committee of Diên Mỹ Commune, Diên Châu District, Nghệ An Province. They were slandered, threatened, and threatened by people claiming to be the Red Flag Association. The authorities then told them this is a spontaneous group in the masses.

Previously, in the first month of September, 2017, some members of this association went to a parish in Dong Nai, carrying weapons, threatening Fr. Nguyễn Duy Tân there, citing the reason that he uses his Facebook page to call a referendum on social issues.

Then, on October 29, 2018, in Sơn Hải commune, Nghe An province, there was a meeting of more than 1,000 members of the Red Flag Association in Hanoi and Nghệ An. The Red Flag Association is not a spontaneous mass group but is led by the government behind it.

The charges relate to an incident on May 22, 2018 when plain-clothed police officers stopped and searched Catholics attending Mass at a church in Nghi Phương, south of Hanoi. Two young men Mr. Nguyen and Mr. Ngo were arrested the following month, although the precise reason for this is unclear.

On Sept. 8, the Federation of Vietnamese Catholic Mass Media released a statement condemning the government’s role in ordering the harsh police response.

“The laws of Vietnam have become an effective means for the authorities to use whenever they want to suppress their own people,” the statement read.

3. Land-grabbing of Catholic properties by the Authorities

The issue of church building permits is handled by the authorities in a highly restrictive way. Land-grabbing by the authorities also continues and especially the Catholic Church faces problems in keeping possession of their property.

Several incidents happened in Thiên Ân Monastery (Huế), Lộc Hưng Parish (Saigon) in May and July 2018 showed. The Catholic Church owns a variety of large plots of land (churches, schools and hospitals), especially in the larger cities, and there has been more than one clash, when authorities made repeated attempts to take this property away, allegedly for development purposes.

In several incidents, churches and monasteries: Saint Paul the Chartres in Hanoi, Thiên Ân Monastery in Huế and Thủ Thiêm Catholic Church and Lovers of the Cross Convent in Thu Thiêm have been attacked and come under pressure to accept demolition and the expropriation of their land, partly through the hands of government-hired thugs.

On clear evidence of such land-grabbing is Lộc Hung vegetable garden. On January 8, 2019 a high-profile forced eviction against residents of Lộc Hung vegetable garden, a Catholic residential neighborhood situated in the middle of Ho Chi Minh city was carried out. Hundreds of residents, many of them political activists, suddenly found themselves homeless, with neither compensation for the lost land nor the benefit of a resettlement program. They have become Dân Oan, or Victims of Injustice, a term that people whose land has been seized with little or no compensation call themselves.

Lộc Hung vegetable garden is a six-hectare area that belongs to the Catholic Archdiocese of Saigon. That area has been in dispute between the local government and the households for nearly twenty years. The Catholic residents have been living peacefully there since migrating to the South in the aftermath of the Geneva Accord in 1954 that divided the country, and their land use has not involved any dispute. The legal basis of the government’s action is unclear, since a land recovery decision, legally required before a forced eviction could take place, has never been issued for Lộc Hung.

In the early morning of January 8, the authorities continued to destroy many houses. The forced eviction started at 5:50 am with the authorities mobilizing forces to isolate Lộc Hưng. When the residents were praying in front of a Virgin Mary statue, police turned up their speakers, causing noise harassment.

At 6:00 am, police arrested Cao Ha Trực when he called for emergency support. His wife was also arrested at around 9:00 am before police destroyed their house. Trực is one of the leaders of the residents of Lộc Hung, representing the community in the negotiations with the authorities the past 20 years.

Elderly and disabled veterans of the former Republic of Vietnam were also direct victims of this forced eviction, as they were living in Lộc Hung garden and relying on the Redemptorist Church’s tribute program.

Authorities also destroyed the house of former political prisoners Pham Thanh Nghiên and Huynh Anh Tu. As a matter of fact, Lộc Hung vegetable garden was home, permanently or temporarily, to many political activists. Besides Nghiên and Tu, Pham Doan Trang was also living in the area at the time of the forced eviction, and many political activists before them had found refuge from government’s persecution in this community. Some activists thought this could be a reason why the area became an urgent target for the government’s land seizure.

This forced eviction in the very first days of 2019 is the continuation of this trend of illegal land seizures in a one-party country where there are no venues for the victims to hold public authorities accountable, since the whole state apparatus and judicial system are controlled by the only political force – the Communist Party of Vietnam. In fact, many victims of injustice and land rights activists became political activists, as they came to realize that the underlying cause is not just the legal system, but the political system that produces those laws and policies.

4. Religious Persecutions in highlands and remoted rural areas.

The Catholic and Christian minority in Vietnam endures both state and tribal forms of Christian persecution. Seeing them as traitors to their cultural identity, village leaders exclude Christians from the community. Catholics who had been attacked while gathering to pray at their homes in many parishes in Hung Hóa Diocese.

Father Peter Lê Quốc Hưng, head of Hưng Hóa Diocese's Office Hanoi, on Aug. 10, 2017 paid a working visit to the Catholic community in Mường Khương district of the mountainous province of Lao Cai. Local Catholics there expressed their deep concern over local authorities and police who have brutally attacked and dispersed them while they were praying at the home of Trần Thị Trâm, a Catholic woman.

Authorities broke into the house, beat the owners, shouted at attendees and used loudspeakers to order the congregation to disperse.

These violent assaults on Catholics took place three times at Tram's home on May 28, June 12 and 19, 2017.

Catholics said local authorities also threatened to cause problems to their jobs and livelihoods.

Early July, 2017, Auxiliary Bishop Alfonse Nguyen Huu Long of Hung Hoa also visited and consoled Tram and her family.

The diocese has petitioned the district government, requesting an explanation about the assaults on local Catholics but have not received a response.

The Communist government monitors Catholic activities and exerts high levels of pressure, particularly on ethnic minorities (many are Protestants) living in the rural areas of central and northern Vietnam.

Christian children are discriminated against in schools; their medical needs also are often neglected. Some are not even allowed to attend school.

When tribal students in the central highlands converted to Christianity, their college principal threatened them with expulsion. Teachers also try to discourage Christian students, saying no one would employ them so it would be better to give up their faith altogether.

The publication and distribution of Christian materials is possible, but highly restricted. Any illegal material is confiscated by the police. It is also very difficult to obtain permission for setting up courses for training.

Movements of Christian leaders are monitored and access to their villages in the northern and central part of Vietnam is restricted. Media reporting on Christians is biased and slander against them is frequent. For example, Christians are portrayed as a tool to reinstate colonial ideology. Perpetrators against Christians are almost never brought to trial, indeed local authorities often hire thugs for acts of violence against Christians.

Fr. John Nghi Tran presented to Ambassador Sam Brownback

on March 26, 2019 at Vietnamese Catholic Center, Santa Ana, California