Chúa Nhật 2 MÙA VỌNG
(Mt 3, 1-12)
HOÁN CẢI


Một cha bề trên đang đi dạo với các đệ tử, một em trong nhóm hỏi: Thưa cha, khi nào con người nên hối cải? Cha bề trên trả lời cách nhẹ nhàng: “Con hãy bảo đảm rằng con sẽ hối cải vào ngày sau cùng của cuộc đời”. Nhưng rồi có vài em khác phản kháng lại, chúng ta không bao giờ biết được ngày giờ nào là ngày sau cùng của cuộc đời. Cha bề trên cười và nói: “Cách đơn giản nhất là hãy hối cải ngay bây giờ”.

Thánh Gioan được sai đến để dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Ngài kêu gọi rằng hãy dọn đường Chúa và hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng. Dọn đường bằng cách hoán cải cuộc sống. Sự hoán cải sẽ giúp cải đổi và chuyển biến trong cách sống. Đã bao lần chúng ta có những thái độ quanh co, dối trá, dối mình và dối người. Hoán cải sẽ dẫn chúng ta tới hành động cụ thể. Hoán cải đưa ta ra khỏi sự tự mãn trong sự công chính.

Sự hoán cải sẽ sinh hoa quả tốt. Hối cải phải là nỗ lực thường xuyên để điều chỉnh hướng đi của mình. Giống như người hoa tiêu luôn điều khiển con tàu đi đúng hướng. Hối cải tự bản chất là một ơn huệ Chúa ban. Một lời mời gọi thân thương trở về. Trở về với lòng mình và trở về với Thiên Chúa, Đấng yêu thương và chờ đợi chúng ta. Chúa Giêsu đến không phải để tiêu diệt nhưng là để cứu độ.

Mỗi người chúng ta, ai cũng là tội nhân. Chúng ta sa ngã phạm tội nhiều lần. Chúa mời gọi chúng ta đừng ngụp lặn trong vũng tội. Những giây phút hoan lạc, những con đường rộng rãi thênh thang và những ánh sáng chập chờn dễ đưa chúng ta vào con đường trụy lạc xa Chúa.

Lắng nghe lời thánh Gioan kêu gọi, chúng ta hãy bắt đầu hối cải từ chính mình. Thật ra từ bỏ con đường cũ không dễ, xa tránh dịp vui sẽ không thoải mái và chừa tội như cảm thấy mất mát thiệt thòi. Biết rằng tất cả những thú vui trong tội chỉ mau qua chóng hết. Hãy bắt đầu trở về ngay bây giờ. Không khi nào trễ nếu chúng ta biết bắt đầu.

Rìu đã để sẵn gốc cây. Cây nào không sinh trái tốt, sẽ phải chặt đi và bỏ vào lửa. Mùa Vọng là cơ hội tốt giúp mỗi người tự sửa mình và dọn đường đón Chúa. Chúa sẽ đến đem sự bình an và an vui đích thực. Chúa chính là niềm hoan lạc của tuổi xuân.

TUẦN 2 MÙA VỌNG
THỨ HAI
Luca 5: 17-26


Người ta khiêng một người bất toại đến để xin Chúa chữa bệnh. Chúa đã tha tội cho ông ta. Ông ta đã khỏi bệnh. Giữa sự bất toại thân xác và sự tha tội có liên quan đến nhau. Chúa Giêsu có quyền tha tội vì Ngài là Con Thiên Chúa. Chúa cũng có uy quyền để chữa tất cả các loại bệnh tật.

Bệnh tật là dấu chỉ bất toàn của thân xác. Con người kết hợp giữa hồn và xác. Chúa thấu tỏ tận đáy tâm tư của từng tâm hồn. Chúa tha tội cho người bất toại cũng như Chúa chữa cho ông. Hơn thế nữa, Chúa chữa cả hồn lẫn xác cho ông.

Những người biệt phái nghĩ: Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Chỉ một mình Thiên Chúa có quyền tha tội. Biệt phái suy nghĩ rất chính xác. Họ rất tôn trọng và dành ưu quyền tha tội cho Thiên Chúa. Nhưng họ không nhận biết Chúa Giêsu là ai. Tất cả các sự lạ lùng mà Chúa Giêsu đã thực hiện không thuyết phục được lòng tin của họ.

Có nhiều người đã nhận biết Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa qua việc Chúa tha tội, chữa bệnh, trừ qủy và cho kẻ chết sống lại.

THỨ BA
Mt. 18: 12-14


Thiên Chúa yêu thương mỗi người như một cá nhân. Mỗi người được tạo dựng giống hình ảnh Chúa. Thiên Chúa muốn mọi người đều được chung hưởng hạnh phúc bên Chúa. Chúa cho con người có tự do thờ phượng Chúa. Đây là quyền cao qúi nhất của con người.

Chúa ghé mắt đoái nhìn đến từng thụ tạo với tình yêu thương vô bờ. Chúa không muốn một ai bị xa lạc hay bị đoán phạt. Dụ ngôn người chủ chiên bỏ lại 99 con chiên để đi tìm con chiên lạc. Đây là hình ảnh Thiên Chúa rất nhân từ, Ngài dong duổi đêm ngày tìm chiên lạc. Chúa yêu thương từng con chiên.

Chúng ta là những chiên con của Chúa. Chúng ta đã nhiều lần chạy xa, lẩn trốn, ngoảnh mặt làm ngơ và chối từ tình yêu của Chúa. Chúa vẫn chờ đợi chúng ta quay trở về. Hằng năm, Giáo Hội đã tạo cơ hội qua các mùa lễ để chúng ta xem xét lại cách sống của mình. Không khi nào trể, hãy trở về bên lòng Chúa. Chúa không bao giờ chối bỏ người con đã xa ngã biết hối lỗi quay về với tình yêu của Chúa.

Lạy Chúa, lòng Chúa khoan dung vô bờ. Xin Chúa đừng chấp tội. Con nay trở về cùng Chúa, Chúa ơi!

THỨ TƯ
Mt. 11: 28-30


Chúa Giêsu phán rằng: Hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Chúa chính là nguồn ủi an và là nguồn suối mát cho tâm hồn. Chúng ta sẽ tìm được sự thanh thản và nhẹ nhàng bên Chúa.

Có lẽ nhiều người trong chúng ta chưa có kinh nghiệm chạy đến với Chúa. Chúng ta còn cậy dựa vào khả năng và sức mọn hèn của mình để chống trả những khổ đau chúng ta gặp trong cuộc sống. Đôi khi chúng ta chạy đi cầu khấn, vái lạy tứ phương và nghĩ rằng trời phật ngoài kia sẽ lắng nghe lời chúng ta van nài. Chúng ta đã tự dối mình và cảm thấy thỏa mãn ước vọng trần thế của mình.

Hãy chạy đến với Chúa, Ngài sẽ nâng đỡ và bổ sức cho. Chúa là Đấng có uy quyền và Ngài thấu tỏ tâm can của con người. Ngài đâu nỡ bỏ rơi chúng ta nếu chúng ta biết chạy đến cùng Ngài. Những ai biết tin tưởng vào Chúa, Chúa sẽ nâng đỡ và cho họ quyền làm con cái Thiên Chúa

Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa quyền năng hằng hữu. Chỉ duy có một Thiên Chúa yêu thương chúng ta vô vàn. Không có Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa của chúng ta. Hãy đến với Chúa, Chúa sẽ nâng đỡ bổ sức cho.

THỨ NĂM
Mt. 11: 11-15


Chúa Giêsu nói với dân chúng: Nước trời phải đối phó với sức mạnh và những người mạnh mẽ mới chiếm được. Chúng ta cần sức mạnh của lòng tin, lòng cậy và lòng mến để chiếm hữu nước trời.

Nước trời là vườn ươm mầm sự sống đời đời. Gia nhập vào nước trời là gia nhập vào cuộc phấn đấu để nên hoàn thiện. Nên hoàn thiện trong cuộc lữ hành về nhà Chúa. Cuộc lữ hành phải cố gắng tiến tới không ngừng. Chúng ta cần luôn ở trong tư thế tỉnh thức. Vì nuớc trời không hiện diện ở đó để chúng ta chiếm hữu, mà là một tranh đấu bản thân liên tục không ngừng nghỉ để đạt tới.

Vào Nước Trời là vào theo đường cửa hẹp. Thế gian và ma qủi luôn kề cận để mở những khoảng đường thênh thang mời gọi chúng ta bước vào. Con người chúng ta với bản tính yếu đuối mỏng dòn dễ bị rơi vào bẫy của thú vui hoan lạc. Trên đường lữ hành, chúng ta phải cầu nguyện và kiên trì tin tưởng vào Chúa.

Thánh Gioan Tẩy Giả là người cao trọng trong nước trời vì ông đã dám hy sinh máu đào để làm nhân chứng cho sự thật. Lạy Chúa, xin cho chúng con biết chấp nhận hy sinh và gian khổ để vượt qua ngõ cửa hẹp.

THỨ SÁU
Mt. 11: 16-19


Thiên hạ thấy Gioan Tẩy Giả xuất hiện không ăn uống rượu chè, thì người ta nói: Ông ta bị qủy ám. Chúa Giêsu đến có ăn có uống, người ta lại nói: Đó là người chè chén say sưa. Thật vậy, ở sao cho vừa lòng người, ở hẹp người cười, ở rộng người chê.

Dân chúng như những con chiên theo đàn, đôi khi họ không có những nhận định sáng suốt trong cuộc sống. Họ muốn người khác trở nên giống họ. Lưỡi không xương lắt léo nhiều đường. Cách nào họ cũng nói được. Đôi khi chúng ta cũng rơi vào những điều tiêu cực như họ. Chúng ta phê phán người khác, rồi đoán xét và đi đến kết luận theo như cách chúng ta suy bụng ta ra bụng người. Kết tội luận án người khác như một quan án mà không có căn cớ và lý lẽ.

Thánh Gioan và Chúa Giêsu đều bị họ đặt ra hai bên lề, đều là những điều thái quá hoặc bất cập. Thế là họ chê bai và chối bỏ Chúa. Chúng ta cần nhận định rõ ràng các dấu chỉ thời đại. Đọc được ý nghĩa các dấu chỉ là điều rất quan trọng. Chúa đã đến mang ơn cứu độ, Chúa muốn trở nên đồng hình đồng dạng với con cái loài người để cứu độ.

Ơn cứu độ đã gần kề, hãy mở rộng tâm hồn đón nhận ơn của Chúa đặc biệt trong Mùa Vọng này.

THỨ BẢY
Mt. 17: 10-13


Tiên tri Êlia đã đến nhưng người ta không nhận biết Ngài. Suốt thời gian Cựu Ước, để huấn dụ và hướng dẫn dân Chúa chọn đi trong đường lối của Chúa, Chúa đã sai nhiều tiên tri đến với dân chúng.

Êlia là một trong các tiên tri đã đến và người ta đã đối xử rất tệ với Ngài. Êlia phải chạy trốn sự ruồng bắt của quan quyền và người đời tẩy chay. Ngài đã phải chạy loạn và trốn tránh nơi nhà một bà góa nghèo ở Sarépta. Chúa đã làm các dấu lạ nơi tiên tri Êlia cho bánh và dầu ăn không cạn trong suốt thời gian Ngài cư ngụ nơi nhà bà.

Tiên tri Êlia đã thách thức các sư sãi thần Ba-al trong việc dâng cúng lễ toàn thiêu lên Thiên Chúa. Ngài đã hoàn toàn tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa. Chúa đã cho lửa từ trời thiêu đốt của lễ dâng để chứng minh là Chúa là Thiên Chúa thật.

Chúa Giêsu nói: Thật, Êlia phải đến để tu sửa mọi sự. Êlia đã đến hoàn thành sứ vụ được Chúa trao phó. Nhưng người dân vẫn cứ chờ mong Êlia trở lại. Khi Chúa Giêsu hỏi các môn đệ rằng: Người ta nói Thầy là ai? Có người nghĩ Thầy là tiên tri Êlia. Người ta đã đối xử với Êlia thế nào, người ta cũng sẽ đối xử với Chúa Giêsu như thế.