Theo Vatican News, Giám đốc Biên tập của Bộ truyền thông Tòa thánh, Andrea Tornielli, có bài suy gẫm về lễ kỷ niệm 11 năm Đức Phanxicô được bầu làm giáo hoàng và những lời kêu gọi liên tục của ngài đối với thế giới đi theo con đường của lòng thương xót và hòa bình. Bài xã luận nhấn mạnh tới chính sách hành động hay đúng hơn triết lý hành động của Đức Phanxicô, luôn trung thành với Phêrô.

Trong sự im lặng chói tai của ngoại giao, trong một bối cảnh được đánh dấu bằng sự thiếu vắng ngày càng rõ ràng của sáng kiến chính trị và khả năng lãnh đạo có khả năng đánh cuộc cho hòa bình, trong khi thế giới đã bắt đầu một cuộc chạy đua điên cuồng để tái vũ trang, dành cho nó số tiền đủ để đảm bảo chăm sóc sức khỏe cơ bản gấp đôi cho tất cả cư dân trên trái đất và giảm đáng kể lượng khí thải nhà kính, tiếng nói duy nhất của Đức Giáo Hoàng Phanxicô tiếp tục kêu gọi làm câm lặng vũ khí và kêu gọi lòng can đảm để thúc đẩy con đường hòa bình.

Đức Giáo Hoàng tiếp tục kêu gọi ngừng bắn ở Thánh địa, nơi xảy ra vụ thảm sát tàn nhẫn vào ngày 7 tháng 10 do những kẻ khủng bố Hamas thực hiện, sau đó là cuộc tàn sát bi thảm tiếp tục xảy ra ở Gaza.

Ngài tiếp tục kêu gọi làm câm lặng vũ khí trong cuộc chiến bi thảm nổ ra ở trung tâm Châu Âu Kitô giáo, ở Ukraine bị tàn phá và tử đạo bởi các vụ đánh bom của quân đội xâm lược Nga.

Ngài tiếp tục kêu gọi hòa bình ở những nơi khác trên thế giới, nơi các cuộc xung đột đang diễn ra bằng bạo lực không thể tả xiết, những xung đột bị lãng quên đang tạo nên những mảnh ngày càng lớn của một cuộc xung đột hoàn cầu.

Vị Giám mục của Rome bước vào năm thứ mười hai trong triều giáo hoàng của mình trong một giờ đen tối, với số phận của nhân loại nằm dưới sự thương xót của những kẻ thống trị không có khả năng đánh giá hậu quả của các quyết định của họ, những người dường như đầu hàng trước sự không thể tránh khỏi của chiến tranh.

Với sự rõ ràng và hiện thực, ngài nói rằng “người nhìn thấy hoàn cảnh, nghĩ đến người dân sẽ mạnh mẽ hơn”, tức là “người có can đảm đàm phán”, bởi vì “thương lượng là một từ can đảm”, điều mà người ta không nên cảm thấy xấu hổ.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô, thách thức những hiểu lầm của những người gần xa, tiếp tục đặt sự thánh thiêng của sự sống làm trung tâm chú ý, bày tỏ sự gần gũi với những nạn nhân vô tội và tố cáo những lợi ích kinh tế bẩn thỉu đang giật dây chiến tranh đội lốt đạo đức giả.

Nhìn nhanh vào mười một năm lịch sử vừa qua sẽ thấy rõ giá trị tiên tri trong giọng nói của Phêrô. Lời cảnh báo lần đầu tiên được gióng lên cách đây hai thập niên, về Thế chiến thứ ba diễn ra từng phần.

Thông điệp xã hội Laudato si' (2015) cho thấy biến đổi khí hậu, di cư, chiến tranh và nền kinh tế giết chóc là những hiện tượng liên kết với nhau và chỉ có thể được giải quyết thông qua góc độ hoàn cầu.

Thông điệp vĩ đại về tình huynh đệ nhân loại (Fratelli tutti, 2020) đã chỉ ra con đường xây dựng một thế giới mới dựa trên tình huynh đệ, một lần nữa loại bỏ mọi lý do bào chữa cho việc lạm dụng danh Thiên Chúa để biện minh cho chủ nghĩa khủng bố, hận thù và bạo lực.

Huấn quyền của ngài cũng thường xuyên đề cập đến lòng thương xót, vốn là điều dệt nên toàn bộ nền tảng của một triều giáo hoàng truyền giáo.

Trong những xã hội thế tục hóa, “lỏng lẻo”, thiếu những nền tảng nhất định, không có gì có thể được coi là đương nhiên, và việc truyền giáo – Đức Giáo Hoàng Phanxicô dạy – bắt đầu lại từ những điều thiết yếu, như Evangelii gaudium đã viết (2013): “Chúng ta đã khám phá lại vai trò cơ bản của công bố đầu tiên hay kerygma, cần phải là trung tâm của mọi hoạt động truyền giáo và mọi nỗ lực canh tân Giáo hội… Tính trung tâm của kerygma kêu gọi nhấn mạnh những yếu tố cần thiết nhất ngày nay: nó phải thể hiện tình yêu cứu độ của Thiên Chúa đi trước mọi vấn đề luân lý và đạo đức, nghĩa vụ tôn giáo từ phía chúng tôi; nó không nên áp đặt sự thật mà kêu gọi tiến tới tự do; nó phải được đánh dấu bằng niềm vui, sự khích lệ, sự sống động và sự cân bằng hài hòa để không giản lược việc rao giảng vào một vài tín lý đôi khi mang tính triết học hơn là Tin mừng. Tất cả điều này đòi hỏi nơi người rao giảng Tin Mừng một số thái độ nhất định nhằm cổ vũ sự cởi mở đối với sứ điệp: khả năng tiếp cận, sẵn sàng đối thoại, kiên nhẫn, nồng nhiệt và chào đón không phán xét.”

Do đó, chứng từ của lòng thương xót đại diện cho một yếu tố cơ bản của “tình yêu cứu độ của Thiên Chúa” vốn “có trước các nghĩa vụ luân lý và tôn giáo”.

Nói cách khác, như Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI đã nhận xét một cách rõ ràng vào tháng 5 năm 2010, những người chưa tiếp xúc với thực tại Kitô giáo sẽ khó có ấn tượng và ham thích đối với việc khẳng định các chuẩn mực và nghĩa vụ đạo đức, việc nhấn mạnh vào những điều cấm đoán, bằng những danh sách tội lỗi tỉ mỉ, bằng những lời lên án, hoặc bằng những lời kêu gọi hoài nhớ những giá trị của quá khứ.

Ở nguồn gốc của sự chào đón, gần gũi, dịu dàng và đồng hành, ở nguồn gốc của một cộng đồng Kitô giáo có khả năng ôm ấp và lắng nghe, có tiếng vọng của lòng thương xót đã được cảm nghiệm và là lòng thương xót biết tìm kiếm – bất chấp hàng ngàn hạn chế và thất bại – việc trở về.

Nếu chúng ta đọc với con mắt này những cử chỉ của Đức Giáo Hoàng, ngay cả những cử chỉ đã gây ra một số phản ứng gây tai tiếng giống như những cử chỉ của Chúa Giêsu đã gây ra cách đây hai ngàn năm, thì người ta sẽ khám phá ra sức mạnh truyền giảng Tin mừng và truyền giáo sâu sắc của chúng.