90. HẠ MỒM NỂ NANG

Dưới ánh trăng, một đám người uống rượu quanh bàn, có tên sâu rượu nọ mỗi khi đưa thức ăn lên, người ta chưa cầm đũa thì hắn ta đã gắp mấy miếng rồi.

Có người cố ý hỏi:

- “Ở quê của các ông nếu gặp nguyệt thực, thì làm sao đối phó?”

Tên sâu rượu trả lời:

- “Quan địa phương mặc áo quan vào, dẫn mọi người lập đàn đánh trống cho đến khi mặt trăng xuất hiện mới thôi”.

Nói xong, thì cũng hỏi lại đối phương có phải làm như thế không, đối phương đáp:

- “Không, chúng tôi chỉ cầu khẩn”.

Hỏi:

- “Phương pháp cầu khẩn như thế nào?”

Đáp:

- “Mọi người chấp tay cúi đầu, cầu cứu với thiên cẩu (1): A di đà phật, lão gia, ngài ăn cũng quá trời, xin hạ mồm nể nang, lưu lại chút xíu để mọi người xem với chứ !”

(Hi đàm lục)

Suy tư 90:

Ăn nhiều, ăn ít, ăn ngồm ngoàm, ăn miệng kêu chép chép hoặc ăn nhóp nhép.v.v...thì người ta không sợ, nhưng con người ta sợ nhất là ăn hối lộ hay là ăn bẩn cũng thế thôi.

Ăn nhiều, ăn ít thì cũng chỉ trong phạm vi cái bao tử mà thôi, nhưng ăn hối lộ thì không còn trong phạm vi của bao tử nữa, mà lây lan ảnh hưởng to lớn đến xã hội và làm hại nặng nề đến sĩ diện quốc gia dân tộc, làm hại đến thế hệ con người mai sau, và nhất là tội nghiệp cho người nghèo...

Tham ăn thì ví như con chó nuôi trong nhà, nhưng ăn hối lộ thì ví như thiên cẩu (chó trời), bởi vì chỉ có thiên cẩu mới ăn ghê gớm như vậy.

Người Ki-tô hữu biết rằng, ăn hối lộ thì phạm đến giới răn thứ bảy và thứ mười của Thiên Chúa: thứ bảy chớ lấy của người, và thứ mười chớ tham của người, mà lấy của người và tham của người chính là ăn hối lộ, mà ăn hối lộ tức là nhận đồng tiền bất chính nên cũng gọi là ăn bẩn vậy.

(1) Theo truyền thuyết mê tín: nguyên do nguyệt thực là măt trăng bị thiên cẩu nuốt.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


--------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info