BÁN BÁNH MÌ KÈM THEO LỜI AN ỦI KHÁCH HÀNG

... Khách hàng bước vào tiệm bánh mì, trước tiên là để mua bánh. Thế nhưng, số đông khách hàng của tôi lại thường lợi dụng giây phút ngắn ngủi ấy để tìm kiếm chút an ủi, hoặc để chia sẻ một tin vui hoặc để bày tỏ một nỗi buồn.

Mỗi buổi sáng thức giấc, trước khi bắt đầu một ngày sống, tôi thân thưa với Chúa:

- Lạy CHA, xin cho con sức mạnh và can đảm để chu toàn công việc. Xin đặt Thánh Thần CHA trong trái tim con hầu giúp con nhìn thấy trong anh chị em con ai đang cảm thấy lạc lõng và buồn khổ, hầu con có thể nói lời an ủi, giúp họ trở ra với trái tim đổi khác.

Đối với người buôn thì làm sao bán được càng nhiều hàng càng tốt. Nhưng đối với tôi, trong tư cách tín hữu Công Giáo, tôi chú trọng lương tâm nghề nghiệp, không bao giờ lường gạt khách hàng. Tôi cố gắng bán cho khách hàng những ổ bánh mì nóng dòn, thơm ngon. Thêm vào đó, tôi luôn tỏ ra nhã nhặn, tươi vui và niềm nở đón tiếp những người bước vào tiệm bánh của tôi.

Khi trái tim và trí óc hòa hợp thì nó biểu lộ ra bên ngoài. Tôi thường giữ kín lo lắng riêng tư, bởi lẽ, không nên để cho khách hàng linh cảm những gì không ổn đang lẩn quẩn đâu đó! Tuy nhiên đôi lúc, khách hàng quen nhận ra ngay nỗi buồn dấu ẩn của tôi. Khi họ hỏi thăm, mặc dầu tôi trả lời lướt qua là mọi sự xuôi chảy, họ vẫn nhanh nhảu nói tiếp:

- Chiều nay tôi sẽ ghé thăm bà và chúng ta cùng nhau hàn huyên một chút.

Về phía khách hàng cũng thế. Đôi lúc việc đến mua một ổ bánh mì chỉ là cái cớ để chúng tôi có thể trao đổi vài tin tức, bày tỏ vài ưu tư đang đè nặng trên trái tim.

Những khách hàng mới dọn đến khu phố thường bắt đầu nói về thời tiết nắng mưa, rồi đến gia đình. Sau đó dần dần họ mới cởi mở tâm lòng, nói về sức khoẻ và những chuyện riêng tư trong đời sống hôn nhân.

Vấn đề công ăn việc làm và nhà cửa chiếm chỗ đứng quan trọng trong trao đổi trò chuyện của chúng tôi. Ngoài ra, tôi treo trong tiệm bánh mì một tấm bảng nhỏ để khách hàng có thể tự do dán lên đó những lời rao vặt như: thuê nhà, tìm việc làm, bán xe v.v.

Những mẩu rao vặt này được chiếu cố tận tình và được chuyền miệng rất nhanh trong khu phố! Đôi lúc có người bước vào tiệm bánh chỉ để liếc mắt đọc nhanh mấy cái mẩu rao vặt ấy!

Có những lúc tiệm bánh đầy người mua, xếp hàng nối đuôi nhau, khiến tôi phải hết sức chú ý, khi thối tiền đều kèm theo mấy lời như:

- Chào bạn! Chúc bạn một ngày thật đẹp!

Chiều đến, trong giờ kinh tối tôi nhớ lại những khuôn mặt đã bước vào tiệm bánh ngày hôm ấy. Tôi cám ơn Chúa cho bà Germaine được khỏi bệnh hoặc cho anh Dominique có việc làm. Tôi cũng xin Đức Chúa GIÊSU KITÔ giúp cô Marie hoặc an ủi cô Céline. Nhưng thường thì tôi thích cảm tạ THIÊN CHÚA về mọi hồng ân nhận lãnh trong ngày.

Tôi biết rõ các khách hàng quen thuộc, theo tôn giáo nào. Có khách hàng Công Giáo tôi gặp tại nhà thờ giáo xứ mỗi khi đi tham dự Thánh Lễ hoặc các buổi cử hành phụng vụ. Có khách hàng Do Thái đặt tôi làm bánh không men để cử hành lễ Vượt Qua của Do Thái giáo. Cũng có khách hàng theo đạo Hồi, nói chuyện thật cởi mở. Vào tháng chay tịnh Ramadan, thỉnh thoảng tôi hóm hỉnh hỏi một khách hàng hồi giáo:

- Bạn có giữ chay cách nghiêm chỉnh không?

Người đó hãnh diện đáp: ”Có”.

Tôi hỏi tiếp:

- Bạn có cầu nguyện không?

Người ấy đáp nhanh: ”Không”.

Tôi nói:

- Thế thì việc giữ chay của bạn vô hiệu, bởi vì, chay tịnh không đi kèm lời cầu nguyện giống như bánh không men!

Người lang thang không nhà không cửa cũng thường bước vào tiệm bánh mì để chào hỏi. Họ biết chắc thế nào tôi cũng biếu họ một ổ bánh mì ngon hoặc một miếng Pizza nóng.

Trẻ em là khách hàng dễ thương nhất của tôi. Chúng đến để mua kẹo. Tôi rất thích nói chuyện hỏi han chúng về con búp bê chúng ôm vào lòng hoặc cái xe hơi tí xíu chúng mân mê trên tay.

Tôi hãnh diện làm nghề bán bánh mì, một nghề đòi hỏi nhiều lương tâm nghề nghiệp. Tôi hy vọng rằng, dưới mắt các Kitô-hữu, bánh tôi bán không phải chỉ là “hoa trái lao công con người” nhưng còn là hồng ân THIÊN CHÚA nữa.

Chứng từ của bà Josette tín hữu Công Giáo sống tại Paris, thủ đô Pháp.

... ”THIÊN CHÚA là Đấng không vị nể ai, nhưng cứ theo công việc mỗi người mà xét xử. Vậy nếu anh chị em gọi Người là CHA, thì anh chị em hãy biết rằng không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà anh chị em đã được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm do Cha Ông anh chị em truyền lại. Nhưng anh chị em đã được cứu chuộc nhờ Bửu Huyết của Con Chiên vẹn toàn, vô tỳ tích là Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Người là Đấng THIÊN CHÚA đã biết từ trước, khi vũ trụ chưa được dựng nên, và Người đã xuất hiện vì anh chị em trong thời cuối cùng này. Nhờ Người, anh chị em tin vào THIÊN CHÚA, Đấng đã cho Người sống lại từ cõi chết, và ban cho Người được vinh hiển, để anh chị em đặt niềm tin và hy vọng vào THIÊN CHÚA” (1 Phêrô 1,17-21)

(”Annales d'Issoudun”, Septembre/1999, trang 28-29)